Đại học tư thục trên thế giới sẽ thay đổi như thế nào?

0

Sẵn sàng du học – Với số lượng các trường đại học tư nhân đang mọc lên ngày càng nhanh chóng, ranh giới giữa các tổ chức giáo dục tư nhân và trường công đang ngày càng trở nên mờ nhạt, những câu hỏi liên quan đến định nghĩa của một cơ sở giáo dục đại học tư thục trở nên thích hợp hơn và cuộc tranh luận về giáo dục đại học công với tư thục về tài chính, chất lượng và quản trị vẫn không hề giảm nhiệt.

snhu-online-degree-cost

Southern New Hampshire University

Những nỗ lực nhằm hiểu biết về giáo dục đại học tư thục trên toàn cầu đã bắt đầu từ cuối những năm 1990. Tuy nhiên, vào năm 1998, tại Hội nghị Thế giới UNESCO về Giáo dục Đại học, vấn đề giáo dục đại học tư thục vẫn chưa được giải quyết.

Một thập kỷ sau, UNESCO, để chuẩn bị cho Hội nghị Thế giới lần thứ hai về Giáo dục Đại học năm 2009, đã ủy thác một báo cáo toàn diện về giáo dục đại học tư thục như là một trong những tài liệu cơ bản cho hội nghị. Điều này cho thấy rõ ràng giáo dục đại học tư nhân đã tập trung tầm quan trọng chỉ trong một thập kỷ.

Hội nghị IAU

Trên cơ sở đó, Hiệp hội Các trường Đại học Quốc tế (IAU) đã chọn chủ đề “Lãnh đạo cho sự thay đổi cảnh quan tài chính ở khu vực trường đại học công và tư nhân” trong hội nghị quốc tế thường niên được tổ chức tại Accra, Ghana vào tháng 10 năm 2017.

IAU có thành viên của hơn 600 trường đại học, nhưng họ cũng thừa nhận rằng thành viên chính thức, cụ thể là các hiệp hội quốc gia và khu vực của các trường đại học – hiện nay đã tồn tại hơn 30 năm – do đó cần mở rộng phạm vi. Là một hiệp hội toàn cầu, IAU có vị trí tốt để triệu tập một cuộc họp của các hiệp hội này và đây là những gì họ làm hai năm một lần.

Hội nghị quốc tế tại Accra được sau Hội nghị các hiệp hội toàn cầu lần thứ 7 của IAU với cùng chủ đề.

Sự khác biệt giữa các khu vực

Sự hiện diện và tăng trưởng của giáo dục tư thục thay đổi đáng kể từ khu vực này sang khu vực khác trên thế giới. Hoa Kỳ được biết là có các trường tư nhân mạnh, một số có uy tín nhất trên thế giới. Các tổ chức tư nhân cũng đã được thành lập ở các nước Đông Á (ví dụ như Nhật Bản, Hàn Quốc và Đài Loan), nơi họ tuyển sinh nhiều nhất.

Tây Âu là một trong những khu vực có nền giáo dục đại học tư nhân ít nhất, mặc dù một số tổ chức đang xuất hiện.

Các khu vực mà giáo dục đại học tư nhân có mức tăng trưởng cao nhất là ở các nước đang phát triển – Châu Phi, Mỹ Latinh và Nam Á – nguyên nhân chính là các chính phủ không thể đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng về giáo dục đại học do tăng trưởng nhân khẩu học.

Xu hướng tăng trưởng này sẽ tiếp tục. Ví dụ ở Châu Phi vùng hạ Sahara, tỷ lệ nhập học hiện tại trong giáo dục đại học chiếm khoảng 10%, mức thấp không thể chấp nhận được, tuy nhiên nguồn tài trợ của chính phủ sẽ không thể hỗ trợ tăng trưởng đáng kể trong ngành.

Ở hầu hết các khu vực này, số lượng các cơ sở tư nhân vượt xa số lượng các trường công lập, mặc dù số sinh viên ghi danh của họ có thể thấp hơn. Nhưng sẽ sớm thôi lượng đăng ký vào trường tư nhân sẽ vượt qua đăng ký vào trường công và điều này đã xảy ra ở một số quốc gia.

Lợi nhuận

Tại hội nghị, các ví dụ đã được đề cập ở những nơi mà các nhà đầu tư tư nhân thu được những mảnh đất rộng lớn ở vùng sâu, vùng xa với chi phí rất thấp để thành lập một trường học phi lợi nhuận, nhưng sau đó chỉ sử dụng một phần nhỏ cho mục đích đó, phần còn lại đang được sử dụng để cung cấp các dịch vụ trên cơ sở hoàn toàn vì lợi nhuận hoặc để phát triển thương mại và bất động sản khi giá trị của đất tăng lên đáng kể.

Câu hỏi thích hợp được hỏi bởi một người tham gia là: tại sao một doanh nhân (không phải là một nhà từ thiện hoặc một người có tôn giáo) lại đầu tư vào giáo dục đại học nếu không thể có được lợi nhuận?

Sự thay đổi nhận thức của các tổ chức tư nhân bởi các hiệp hội trường đại học đang được tiết lộ. Trước đây, nhiều hiệp hội, ví dụ, Hiệp hội các trường Đại học Khối thịnh vượng chung hoặc ACU và Hiệp hội Các trường Đại học Châu Phi hoặc AAU, sẽ thừa nhận chỉ có các trường đại học công là thành viên. Sau đó họ bắt đầu thừa nhận các tổ chức phi lợi nhuận và giờ đây họ cũng thừa nhận các tổ chức vì lợi nhuận.

Lập luận rằng ít quan tâm đến việc các tổ chức tư nhân sử dụng lợi nhuận như thế nào, miễn là nó cung cấp chất lượng giáo dục và được công nhận hoặc được công nhận tại địa phương, có vẻ như là chiến thắng.

IAU, tuy nhiên, vẫn hạn chế thành viên của các tổ chức tư nhân phi lợi nhuận, mặc dù cả ACU và AAU là thành viên hiệp hội.

Kinh phí

Trong phạm vi tài trợ, ranh giới giữa các trường tư nhân và công thực sự mờ nhạt. Nguồn kinh phí chính cho các tổ chức tư nhân là thông qua học phí, mặc dù nguồn tài chính và quỹ tư nhân cũng góp phần trong một số trường hợp. Các trường đại học công cũng ngày càng cảm thấy bắt buộc phải tính học phí để đáp ứng các chi phí của họ vì trợ cấp của chính phủ vẫn còn ứ đọng hoặc thậm chí giảm.

Đại học Makerere ở Uganda thường được trích dẫn như một ví dụ về một trường đại học công lập cũng hoạt động như một trường tư thục. Nó thừa nhận hạn ngạch cố định của sinh viên do chính phủ tài trợ và sau đó cũng thừa nhận học sinh trả phí ‘tư nhân’, đặc biệt là trong các ngành học “sinh lợi” như y học, luật, kỹ thuật, v.v.

Số sinh viên trả lệ phí vượt quá số người được chính phủ tài trợ và doanh thu từ học phí cao hơn mức trợ cấp của chính phủ. Các trường đại học công lập khác ở Đông Phi cũng đã áp dụng chiến lược sống còn tương tự.

Mặt khác, ở Botswana, vì các trường công có số chỉ tiêu hạn chế nên chính phủ tài trợ sinh viên tại các cơ sở tư nhân bằng cách cung cấp cho họ học phí, trợ cấp sinh hoạt … Do đó, các tổ chức tư nhân, đa số là vì lợi nhuận, được hưởng lợi gián tiếp từ nguồn tài chính công.

Giáo dục đại học xuyên biên giới cũng làm mờ đi định nghĩa của một trường đại học công lập và tư thục. Ví dụ, trường đại học chi nhánh của Đại học Nottingham ở Malaysia hoạt động như một công ty tư nhân nhưng bằng cấp của họ hoàn toàn giống như trường Đại học Nottingham ở Vương quốc Anh, nơi nó là một trường đại học công lập.

Chất lượng và Quản lý

Chất lượng của các tổ chức tư nhân ở các nước đang phát triển là một chủ đề khác của cuộc tranh cãi. Người ta thường cho rằng các điều khoản cung cấp giáo dục của các tổ chức tư nhân là kém hơn so với các cơ sở công. Nhưng điều này không phải lúc nào cũng đúng. Có rất nhiều trường đại học tư nhân xuất sắc ở châu Phi, phần lớn là dựa vào đức tin, có chất lượng giống hoặc hơn nhiều trường công.

Ở Châu Phi, nhiều cơ quan quản lý giáo dục đại học nhằm mục đích ban đầu để kiểm soát chất lượng của các tổ chức tư nhân đang phát triển. Theo thời gian, khi mà các trường đại học công đã trở nên quá tải và nhận được ngân quỹ của chính phủ không đủ, chất lượng của họ sẽ xấu đi nhanh chóng và họ cần đảm bảo chất lượng.

Hiện nay, hầu như tất cả các cơ quan quản lý hoặc cơ quan đảm bảo chất lượng đều gần như không nhận thấy sự khác biệt giữa các tổ chức nhà nước và tư nhân. Thách thức mà họ phải đối mặt là là tăng số lượng các trường tư nhân.

Liên kết chặt chẽ với chất lượng là vấn đề quản trị của các tổ chức tư nhân. Nhiều trong số các trường tư được điều hành như các doanh nghiệp thuần túy thương mại, không có cơ cấu học thuật. Các thủ tục tuyển dụng và khuyến khích đội ngũ nhân viên, nếu có, cũng không rõ ràng.

Một số trong đó là các doanh nghiệp do gia đình sở hữu, có các thành viên trong gia đình chiếm các vị trí hành chánh và học thuật quan trọng với các danh hiệu giáo dục tự cấp, ngay cả khi họ không đủ điều kiện và không có kinh nghiệm về điều hành một cơ sở giáo dục.

Các trường đại học công thường phàn nàn rằng các trường tư nhân thu hút giảng viên của họ bằng cách cung cấp cho họ danh hiệu học vấn cao hơn, chẳng hạn như giáo sư, trong khi họ không đủ điều kiện đó.

Đa dạng

Hội nghị IAU chỉ ra vấn đề rằng có một sự đa dạng rất lớn giữa các nhà cung cấp tư nhân, các cơ sở giáo dục đại học tư thục và công cộng thường có những đặc điểm chồng chéo nhau và động lực giữa họ đang thay đổi nhanh chóng.

Vì vậy, cần phải hiểu rõ hơn về các tổ chức tư nhân để cùng với các cơ quan nhà nước trở thành những động lực chính cho tăng trưởng kinh tế và đổi mới. Điều này đã dẫn Chủ tịch IAU, Pam Fredman của Thu Sweden Điển, đề cập đến IAU sẽ xem xét tiến hành một nghiên cứu với sự hợp tác của các thành viên hiệp hội, các nhà cung cấp giáo dục đại học tư thục ở các khu vực khác nhau trên thế giới.

Người dịch : Hải Yến (SSDH)

Share.

Leave A Reply