Margaret Heffernan: “ Các học giả càng cạnh tranh nhiều, những ý tưởng họ chia sẻ càng ít”

0

Sẵn sàng du học – Các nhà lãnh đạo của các trường đại học có thể do dự trước ý tưởng về nhân viên biết tranh luận hơn, nhưng nhà doanh nhân và tác giả Margaret Heffernan lập luận rằng họ phải học cách nắm bắt xung đột mang tính xây dựng. Điều này đặc biệt quan trọng trong sự trỗi dậy của các cuộc đình công về tiền trợ cấp khiến các khu trường học đóng cửa vào năm ngoái.

Margaret-Heffernan

Đối với Heffernan, cuộc tranh luận sôi nổi là một dấu hiệu cho thấy mọi người có quan tâm và điều này tốt hơn nhiều so với sự im lặng “chết người” và sự tuân thủ. "Nếu tôi là một giám đốc điều hành, những nơi không có những người rắc rối, sẽ khiến tôi rất sợ hãi", cô nói.

Heffernan đã được Advance HE yêu cầu tư vấn cho các nhà lãnh đạo trường đại học về cách tạo ra văn hóa làm việc lành mạnh. Công trình của cô đã chỉ ra rằng ở châu Âu và Mỹ, hầu hết mọi người (85%) sẽ không nói về các vấn đề tại nơi làm việc – hoặc là vì họ sợ hậu quả hoặc bởi vì họ tin rằng không có gì sẽ được thay đổi. Heffernan tin rằng xung đột nên được xem là lành mạnh, dẫn đến suy nghĩ tổng thể tốt hơn.

Nhưng cô cảnh báo rằng có những vấn đề có hệ thống. "Có một sự chênh lệch rất đáng lo ngại giữa lương của cấp cao với cấp thấp, điều đó thúc đẩy cuộc đình công [từ giảng viên] ,” cô nói. “[Nó] không chỉ là Chủ tịch được trả lương quá cao, nhưng mức chi trả cho các học giả ít thâm niên hơn quá thấp và đã bị Chủ tịch giữ lại  trong một khoảng thời gian dài."

Heffernan đã dành phần lớn thời gian làm việc của mình cho các công ty phát thanh, truyền hình và công nghệ, những nơi mà, tập trung vào sự sáng tạo và việc tạo ra tài sản trí tuệ, giống như trong môi trường giáo dục đại học. Đi theo các quan điểm thay thế làm cho các tổ chức năng động hơn. "Chúng tôi phải kìm nén để không thiên vị những người như chính mình, và tìm ra những người có cách suy nghĩ và kinh nghiệm khác mình và tìm cách để phối hợp với họ," cô đề nghị.

Đối với Heffernan, việc tiêm nhiễm sự cạnh tranh vào giáo dục đại học trở nên nguy hiểm: “Học sinh cạnh tranh cho các vị trí và điểm s, các học giả cạnh tranh trong công việc, không gian xuất bản và nguồn tài trợ. Mọi người đều được xếp hạng ở mọi nơi. ”

university_ranking

Sự cạnh tranh này đã dẫn đến hành vi "kỳ lạ", bao gồm cả việc sinh viên đạo văn và gian lận trong thi cử. "Đây là những gì sẽ xảy ra khi bạn đặt các hệ thống dưới áp lực cạnh tranh", cô nói. “Việc chiến thắng trở nên quan trọng đến nỗi nếu bạn không thể thắng đúng cách, bạn phải tìm ra những cách khác. Trong khía cạnh đó, giáo dục đại học rất giống với thể thao: số tiền cược càng cao, mức gian lận và tham nhũng càng cao. ”

Khả năng cạnh tranh chưa từng thấy này đã đem lại kết quả không lường trước được điều mà các nhà lãnh đạo thường không thừa nhận hoặc không hiểu, vì vậy họ cố gắng giải quyết các vấn đề không đúng cương vị của mình hoặc không đúng cách, Heffernan nói. “Từ nơi tôi nhận thấy, có một vấn đề xung quanh các lãnh đạo giáo dục đại học đối với sinh viên, đó là: thông điệp nào bạn muốn truyền đạt về giáo dục, và làm thế nào để bạn làm điều đó? Bạn có thể tách biệt điều đó khỏi cấu trúc học phí không? Làm thế nào để  giữ cho các học giả có hứng thú trong công việc của họ? "

Các bảng xếp hạng đặc biệt nguy hiểm trong mắt của Heffernan. Các nhà lãnh đạo quyết tâm cải thiện chúng thường vô tình hấp thụ một tập hợp các giá trị bên ngoài hơn là tạo ra định nghĩa thành công của riêng họ. Để thúc đẩy sự sáng tạo, họ nên xem xét lại thái độ của họ đối với các cuộc thi. “Họ cần phải suy nghĩ về việc làm thế nào để trở nên đỡ mù quáng hơn khi xếp hạng; tại sao mọi người trở thành học giả ngay từ ban đầu và điều gì có thể khuyến khích họ theo đuổi điều đó; và làm thế nào để tạo ra một trải nghiệm đáng nhớ cho sinh viên để họ sẽ yêu mến bạn mãi mãi, và điều  này không được đánh giá dựa trên năng suất, ”Heffernan nói. 

Câu hỏi xuất hiện nhiều hơn mà các nhà lãnh đạo cần phải suy ngẫm, cô nói, đó là liệu các trường đại học là những cỗ  máy giáo dục hay là cộng đồng giáo dục. “Các trường đại học được điều hành bởi lý thuyết quản lý cũ, đó là các tổ chức giống như các cỗ máy sẽ chạy tốt với các thành phần phù hợp – do đó bạn thiết kế mô tả công việc và mục tiêu vàng và KPI, quản lý nó bằng cách đo lường, tinh chỉnh và hoạt động nó với phần thưởng bên ngoài để giữ cho các động cơ hoạt động.

"Đó là nơi mà các trường đại học đang ở hiện nay , tại một thời điểm khi nhiều tổ chức thương mại bắt đầu nhận ra rằng nó thực sự sẽ không mang lại sự sáng tạo, chỉ có sự tuân phục và sự phù hợp của tư duy."

Heffernan lập luận rằng việc suy nghĩ lại trong kinh doanh cũng là cần thiết trong giáo dục đại học. "Các tổ chức không phải là máy móc, con người không phải là thành phần và đối xử với họ như thế sẽ làm ngược lại với những gì bạn muốn."

Các tổ chức nên được coi là cộng đồng hoặc các thành phần xã hội, nơi các nhà lãnh đạo xem xét mối quan hệ giữa con người, sự nguy hiểm của hệ thống phân cấp và tầm quan trọng của vốn xã hội – tạo điều kiện làm việc nơi mọi người được khuyến khích tự suy nghĩ và làm việc với những người có tư tưởng khác biệt.

Các nhà lãnh đạo giáo dục đại học cần phải kiên quyết về việc tạo ra một nền văn hóa cộng tác và hào phóng, điều này cũng sẽ làm giảm bớt sự bắt nạt trong học đường mà tờ Guardian gần đây đã tiết lộ. 

“Càng nhiều người bị đo lường, họ sẽ chia sẻ càng ít, điều này sẽ làm hỏng sự trao đổi ý tưởng. Bạn cần một văn hóa thân thiện, và thoải mái cũng như tôn vinh và khen thưởng cho sự hào phóng, tính hữu ích và sự trao đổi lẫn nhau. Các tổ chức phải có khả năng thưởng và hoan nghênh các nhóm người làm việc cùng nhau, không chỉ các cá nhân. ”

Heffernan cũng nhận thấy vai trò của các nhà lãnh đạo trong việc nhìn nhận mối lo ngại vềsự thiếu đa dạng và độ chênh lệch giới ở các vị trí quyền lực. "Những ông lớn trả một khoản lớn cho các Chủ tịch, các khoản này báo hiệu việc phụ nữ sẽ bị loại trừ, điều này khiến tôi không thoải mái."

Thái Hải (SSDH) – Theo Scholarship Planet

Share.

Leave A Reply