Sẵn sàng du học – Câu chuyện dưới đây được viết bởi sinh viên Dự bị tại Đại học Monash, các bài biết chia sẻ như một phần của tin tức cộng đồng của Meld. Các tổ chức giáo dục, câu lạc bộ sinh viên / hội đoàn và các nhóm cộng đồng quan tâm đến việc tham gia có thể liên lạc với chúng tôi qua email meld@meldmagazine.com.au.
Tôi nhớ khi đó ngồi ngoài Thư viện Quốc gia, tôi bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của ngày hôm đó. Tôi có thể cảm thấy môi trường xung quanh tôi đang chuyển động một cách chậm rãi: tôi cảm nhận được nhịp tim của chính mình, tôi nghe thấy tiếng chim và cả bầu trời như thể đang nói chuyện với tôi. Sau đó, khi tôi đang không chú ý, một con mòng biển đã hạ cánh trên đầu tôi. Tôi gạt chú chim ra theo phản xạ, nhưng thay vì một thái độ khó chịu như bình thường, tâm trạng của tôi cả ngày hôm đó lại rất khác. Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn, cảm nhận được sự bình an trong trí óc, khiến tôi nhận ra, điều này chính là trải nhiệm thiền định đầu tiên của mình.
Khi còn học trung học ở Việt Nam, tôi là sản phẩm của hệ thống giáo dục trung học của châu Á. Tôi được dạy về việc điểm số và thứ hạng là trên. Nhưng khi tôi đến Úc và theo học chương trình Dự bị Đại học Monash, tôi đã khám phá ra một phương tiện học tập khác – một phương tiện tương tác và "tự do" hơn. Cách tiếp cận học tập mới mẻ này đã mang lại cho tôi cả niềm vui và khó khăn.
Tôi thích học nhưng vẫn có một sự ràng buộc trong suy nghĩ, rằng mình cần đạt được nhiều thành tích và nhiều điểm cao. Đôi khi rất khó để học tốt một môn học và tiếp nhận nhiều giá trị hơn từ môn học đó, điều đó cũng khiến tôi có một chút căng thẳng. Và khi đó học thiền đã xuất hiện trong cuộc sống của tôi, vào một thời điểm vô cùng thích hợp.
Tôi tìm tới một người bạn đã học thiền, và cậu ấy rất sẵn sàng giúp đỡ. Sự hỗ trọ đơn giản từ người bạn đó, là việc cậu ấy nói rằng tôi cần biết cách kiểm soát hơi thở của mình, để bắt đầu một thói quen nhận thức tinh thần trong mười phút mỗi ngày.
Mặc dù khi đó tôi không nhận thấy bất kỳ thay đổi đáng kể nào về cơ thể, nhưng tôi tiếp tục làm như vậy để duy trì thói quen, dù chưa biết nó sẽ đưa tôi đến đâu hoặc cải thiện tình trạng của tôi như thế nào. Dần dần, tôi trở nên ý thức hơn rằng tôi đã quá căng thẳng. Thiền làm cho tôi nhận thức được những sai lầm đầu tiên của tôi khi bước vào một môi trường giáo dục mới và có cách để cải thiện.
Khi tôi đã nhận thức được những điều này, tôi bắt đầu hiểu vấn đề cốt lõi của nó. Tôi bắt đầu để bản thân học tập một cách hợp lý hơn. Tôi cảm thấy rằng việc nhìn lại những điều mình làm và có cái nhìn tốt hơn về các vấn đề của bản thân đã cải thiện tinh thần của tôi một cách đáng kể.
Điều này khiến tôi nhớ lại câu chuyện về con mòng biển. Thay vì cảm thấy khó chịu trước sự hiện diện của nó, đó tôi cảm thấy như thể tôi có thể bắt đầu hiểu bản thân mình tốt hơn. Tôi không cần thiết phải có tất cả các câu trả lời trong cuộc sống và tôi cũng không mong đợi từ bất kỳ ai khác. Tốt hơn nữa là tôi có khả năng thích ứng với thay đổi nhiều hơn tôi nghĩ và mọi thứ tôi đang trải qua là một cảm giác mới về bản thân.
Tôi vẫn còn học thiền và cảm thấy rằng việc trở thành du học sinh đã mang tôi đến gần hơn với tinh thần của bản thân. Melbourne là một nơi tuyệt vời để thiền với rất nhiều người hay các nhóm có thể hỗ trợ và giúp đỡ.
Không phải mọi hành trình của sinh viên quốc tế đều sẽ giống như tôi, nhưng tôi nghĩ điều quan trọng nhất đối với tất cả sinh viên là nên thử những điều mới. Việc tiếp xúc với một suy nghĩ mới sẽ giúp cho việc học tập ở nước ngoài của bạn trong thời gian dài. Với bản thân mình, tôi hy vọng sẽ tiếp tục thích ứng và học hỏi thêm về các khía cạnh khác trong tâm trí mình để đạt được một mục tiêu dài hơn.
Người dịch: Linh Trang (SSDH)