Sẵn sàng du học – Đạo diễn Mexico Alfonso Cuarón đã dành những mảng màu ngược sáng để kể về những cuộc đời nhỏ bé và những mảnh ký ức của tuổi thơ trong "Roma".
Từ trước tới nay, Alfonso Cuarón luôn khiến người xem phải choáng ngợp về phần kỹ xảo hoành tráng, từ Harry Potter and the Prisoner of Azkaban (2004) cho tới Children of Men (2006) và Gravity (2013). Nhưng với Roma, chúng ta được chứng kiến một bản thể khác của vị đạo diễn Mexico, nơi chất thơ và nghệ thuật lấn át hoàn toàn những hiệu ứng thị giác giải trí thông thường.
Lấy bối cảnh Mexico City vào đầu những năm 70, Roma kể câu chuyện về một người phụ nữ trẻ người bản địa tên Cleo (Yalitza Aparicio). Cô làm giúp việc trong một gia đình da trắng trung lưu gồm vợ chồng bác sĩ Antonio (Fernando Grediaga) và Sofia (Marina de Tavira) cùng bốn đứa con nhỏ.
Một ngày nọ, Cleo báo với người bạn trai Fermín (Jorge Antonio Guerrero). Gã xin phép ra ngoài trong chốc lát nhưng mãi mãi chẳng bao giờ quay trở về nữa. Từ đây, Alfonso Cuarón đã vẽ nên một bức tranh day dứt và cảm động về chiến tranh, bạo lực và con người trong ký ức của chính ông.
Với Roma, vị đạo diễn đã đưa người xem đến với một Mexico những năm đầu thập niên 1970 đầy biến động. Thông qua hình ảnh cô hầu gái Cleo, một xã hội nghèo khổ, lạc hậu dần hiện ra. Bộ phim mở đầu bằng cảnh sinh hoạt hàng ngày của nữ giúp việc trong căn nhà cũ có lối đi với mái che đầy ắp những chiếc xe đạp, lồng chim treo trên cao và chú chó Borras.
Cleo sống cùng với người bạn của mình trong một căn phòng nhỏ xíu chật trội nằm trên lầu – một nơi dành cho những người hầu và đầu bếp người bản địa. Âm thanh huyên náo của những người phụ nữ đến từ ngôi làng nhỏ ở phía nam bang Oaxaca trộn lẫn với tiếng bước chân. Công việc của cô là đánh thức lũ trẻ vào mỗi sáng, phục vụ bữa ăn, dọn dẹp phân chó, giặt đồ và phơi chúng trên những mái nhà.
Cuộc đời nhỏ bé của nữ nhân vật cứ thế tiếp diễn nếu như trận động đất và bạo loạn không xảy ra. Những cửa sổ vỡ tan, cuộc biểu tình của sinh viên biến thành bạo loạn và những ngày tăm tối đầy bạo lực trong ký ức của Cuaron thời thơ bé hiện lên thông qua cô hầu gái Cleo.
Xem Roma, có thứ gì đó âm thầm vỡ vụn. Đó là sự kiên nhẫn theo chân Cleo len lỏi vào trong những điều cô làm mỗi ngày trong vai trò cô hầu gái, vỡ vụn thành những day dứt, ám ảnh về quá khứ của Mexico – nơi có một người phụ nữ khóc lóc bên xác người đàn ông cô yêu thương, nơi có Cleo vội vàng, ngơ ngác và sợ hãi nắm tay bà mình băng qua đám đông biểu tình, nơi có những đứa bé vui đùa bên bờ biển trước những giờ khắc đen tối của lịch sử. Và sự vỡ vụn âm thầm diễn ra trước một đám đông đầy phẫn nộ bởi nạn phân biệt thực dân.
Không chỉ thế, bộ phim còn là nơi phơi bày bộ mặt đớn hèn của người dân Mexico thời ấy. Nó được thể hiện qua hình ảnh những cô hầu gái chỉ biết răm rắp nghe lời chủ bất kể đúng sai, hay gã bạn trai Fermín sẵn sàng phủi bỏ trách nhiệm bằng cách trốn chạy khi nghe tin sắp lên chức bố.
Song, tác phẩm cũng là ý chí vươn lên của những người lao động nghèo. Đó là khi Cleo quyết tâm giữ lấy đứa trẻ trong bụng dẫu chỉ là một cô hầu gái bị người yêu ruồng bỏ. Dù những biến động liên tục xảy đến, tương lai là một chuỗi ngày đen tối vô định và mơ hồ, ánh mắt cô vẫn ánh lên niềm hy vọng và sự ấm áp đến lạ.
Cuaron dẫn dắt chúng ta qua những mảnh ký ức ngược sáng, nơi có cả sự bình yên nao lòng trong cuộc sống của Mexico City những năm 70 thế kỷ trước và có cả những đau thương, mất mát đầy ám ảnh, day dứt. Rất ít đạo diễn kể được những câu chuyện trong quá khứ với một độ tinh tế, nhạy cảm như Cuaron.
Bằng phong cách hiện thực của mình, vị đạo diễn người Mexico này đã sắp xếp kể những câu chuyện, truyền tải những thông điệp, lồng ghép những khung hình trong mảng màu đen trắng vô cùng chân thực và cuốn hút. Mỗi cảnh quay như một bức tranh nghệ thuật với đầy tính sắp đặt và ẩn ý. Thiếu vắng phần màu sắc bắt mắt, Roma xoáy sâu vào cảm xúc của nhân vật với những nét đau đớn, dằn vặt và nuối tiếc.
Cuaron dẫn dắt chúng ta qua những mảnh ký ức ngược sáng, nơi có cả sự bình yên nao lòng trong cuộc sống của Mexico City những năm 70 thế kỷ trước và có cả những đau thương, mất mát đầy ám ảnh, day dứt. Rất ít đạo diễn kể được những câu chuyện trong quá khứ với một độ tinh tế, nhạy cảm như Cuaron.
Bằng phong cách hiện thực của mình, vị đạo diễn người Mexico này đã sắp xếp kể những câu chuyện, truyền tải những thông điệp, lồng ghép những khung hình trong mảng màu đen trắng vô cùng chân thực và cuốn hút. Mỗi cảnh quay như một bức tranh nghệ thuật với đầy tính sắp đặt và ẩn ý. Thiếu vắng phần màu sắc bắt mắt, Roma xoáy sâu vào cảm xúc của nhân vật với những nét đau đớn, dằn vặt và nuối tiếc.
Cá Domino (SSDH) – Theo kenh14