Sinh viên chụp ảnh kỉ yếu hài hước không thể thiếu

0

SSDH –  Quá khứ là nơi mà những kỉ niệm nằm lại còn những tiếc nuối thì theo ta đến mãi những tháng năm sau này. Chẳng ai muốn sống mà có sự tiếc nuối, hối hận cả. Bất chấp dù xã hội có lời ra tiếng vào “sao Gen Z ngày nay thích thể hiện đến vậy?” thì những người trẻ vẫn cứ thể hiện, vẫn cứ làm những việc mình thích đấy, miễn sao sau này không hối hận vì những tháng ngày tuổi trẻ là được.

Thanh xuân như một tách trà. Đậm đà cũng được miễn là có nhau!

Thanh xuân như một tách trà. Đậm đà cũng được miễn là có nhau!

“Thể hiện bản thân cũng là một loại trải nghiệm, tuổi trẻ mà không khoe ra, nhiệt huyết mà không tuôn ra thì còn gọi gì là tuổi trẻ?”

Thanh xuân đẹp nhất là khi lòng còn chưa nặng nỗi lo cơm áo gạo tiền, đầu vẫn còn mơ mộng về một ngày làm người lớn và tay viết lên dòng lưu bút những dự định về một tương lai “có tớ – có cậu”. Nhưng điều gì ở trên ghế nhà trường sẽ nằm lại ở chốn học đường. Chúng ta chẳng biết mai sau sẽ thế nào, vậy nên mới liều lĩnh, mới hết mình cho tuổi trẻ.

Chỉ còn vài tháng nữa thôi, nhiều bạn sinh viên sẽ bảo vệ đồ án, nhiều bạn học sinh vội vã ôn thi những ngày cuối cùng để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Bất giác, chúng ta bỗng muốn lưu lại những kỷ niệm đẹp nhất của thanh xuân bên những lũ bạn nhí nhố, những đứa nhóc đã cổ vũ tinh thần cho mình tỏ tình crush hay những “thằng bạn tốt” đã chấp nhận bị phạt chứ không chịu khai ra tên của mình. “Bạn tôi ơi”.

Tiền có thể mua được nhiều thứ, đừng quên "dành ra 1 khoản" để "mua trải nghiệm" và "giữ kỷ niệm" nhé Gen Z ơi

Tiền có thể mua được nhiều thứ, đừng quên “dành ra 1 khoản” để “mua trải nghiệm” và “giữ kỷ niệm” nhé Gen Z ơi

“Cấp 3 là cái tuổi không phải là trẻ con cũng chẳng phải trưởng thành, nó lưng chừng giữa khoảng cách của người lớn và trẻ con. Cấp 3 tôi biết được mình không còn nhỏ để vô tư chơi đùa, cũng không phải lớn để lo mưu sinh cuộc sống. Cấp 3 là những trải nghiệm non nớt, bồng bột mà tôi đã từng trải qua, và có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi có thể trải nghiệm điều đó lần nữa”.

“Ê chúng mày, làm điều điên rồ cuối cùng nhé!”

Xách balo lên và đi, đi cùng nhau tới mái trường thân thuộc, lưu giữ những gương mặt thân quen trong những bức hình kỷ yếu. Không còn là quần xanh và áo trắng, chúng ta sẽ khoác lên mình những bộ đồ thể hiện cá tính của chính mình, mang lên đôi môi nụ cười và những lời yêu thương chưa từng nói suốt bao năm. Mỗi lần nhìn lại bức ảnh năm đó sẽ không phải là sự hối hận vì những việc chẳng dám làm, mà là tiếng cười giòn tan bên những người bạn già và gật gù rằng, “hóa ra chúng ta đã từng điên rồ như thế”.

Đó là những trải nghiệm đầu đời tuyệt vời, mỗi chúng ta không còn giống nhau với quần xanh áo trắng, mỗi chúng ta là một màu khác biệt đang đứng cùng nhau, những cá tính riêng biệt đã hòa thành một tạo nên những bức ảnh thật đẹp. Thứ lưu lại không chỉ là một tấm hình mà là cả bầu trời ký ức về những năm tháng thanh xuân hồn nhiên và mơ mộng.

những cá tính riêng biệt đã hòa thành một tạo nên những bức ảnh thật đẹp

những cá tính riêng biệt đã hòa thành một tạo nên những bức ảnh thật đẹp

Cảm ơn Z-Gang đã tạo nên một môi trường để những người trẻ được nhìn lại một lần nữa từ đầu chí cuối những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi học trò, được sống lại với những ước mơ và tình cảm thuần khiết nhất. Hơn tất cả, ngay cả Gen X, Gen Y cũng như được “đánh động” sợi dây ký ức, giữa dòng đời bộn bề lại dành ra một khoảng lặng để nhớ lại những mong ước sơ khai nhưng thuần khiết vô cùng, nhớ về những lí do nụ cười thuở 18 ngày ấy lại rạng rỡ đến thế.

SSDH (theo vnexpress)

Share.

Leave A Reply